CON BẠN CẦN ĐƯỢC GIẢI THÍCH HƠN LÀ BỊ LA MẮNG
Xin chào các bạn, hôm nay chúng ta cùng trao đổi về một chủ đề mới: "CON BẠN CẦN ĐƯỢC GIẢI THÍCH HƠN LÀ BỊ LA MẮNG''.
Ngoài chủ đề này, các vị có thể tìm hiểu thêm những chủ đề quan trọng sau đây, tôi tin rằng nó sẽ là hành trang không thể thiếu trong tiến trình dạy con của chúng ta. Bao gồm:
1. CON BẠN KHÔNG PHẢI THIÊN TÀI
2. ĐÁNH CON HAY KHÔNG ĐÁNH CON
3. TRẺ TỰ KỶ LÀ DO CHA MẸ
4. ĐỪNG BẮT CON HỌC KHI DƯỚI 5 TUỔI
5. ĐẠO ĐỨC CỦA CON BẮT NGUỒN TỪ CHA MẸ
6. UỐN CON TỪ THỦA CÒN THƠ
Tôi chưa biết phải bắt đầu từ đâu, nhưng chúng ta biết rằng có ba biện pháp dạy con phổ biến hiện nay, và bạn đã sử dụng cách nào?
1. Khi con mắc một sai lầm => Bạn đánh nó và không nói gì thêm.
2. Khi con mắc một sai lầm => Bạn la mắng nó và rồi bỏ mặc nó.
3. Khi con mắc một sai lầm => Bạn giải thích cho con, nói với con như vậy là sai và cần làm như thế nào cho đúng.
Mỗi cách giải quyết vấn đề sẽ đưa đến một kết quả hoàn toàn khác nhau, và kết quả đó sẽ tạo tính cách cho đứa con của bạn. Tôi sẽ giải thích cho bạn như sau:
Nếu bạn chọn phương án 1. Tôi rất tiếc phải nói với bạn rằng, đây là cách rất sai lầm và sẽ khiến cho con bạn trở nên cục cằn, khó dạy. Khi bạn đánh nó lần thứ nhất, nó sẽ sợ bạn. Khi bạn đánh nó lần thứ hai, nó sẽ chai lì. Khi bạn đánh nó lần thứ ba, bạn phải đánh mạnh hơn, phải dùng cường độ lực lớn hơn vì nó đã chai lì hơn. Cứ như thế, nó dần dần không còn sợ bạn nữa, mà chuyển sang ghét, hận và thù bạn. Tôi xin nói rõ, trường hợp ở trên mà tôi đề cập là đánh con mà không nói gì thêm. Nhưng đánh con sẽ hữu hiệu khi bạn biết cách, biết giải thích cho con hiểu, lúc đó nó sẽ đi theo một con đường khác. Đánh con và giải thích cho con mới là một điều tuyệt vời, nhưng bạn cũng nên nhớ rằng, đánh con với tâm thế vì thương chứ đừng vì ghét, điều này là hết sức quan trọng. Vì ngay thời điểm bực tức, đa số cha mẹ đánh con vì ghét con, sau đó bắt đầu hối hận.
Nếu bạn chọn phương án 2. Tôi rất tiếc vẫn là một sai lầm. La mắng con là một trong các biện pháp thường gặp nhưng nó chỉ đạt hiệu quả nếu chúng ta biết kết hợp với phương pháp khác. Nếu la mắng và bỏ mặc con, bạn sẽ tạo cho đứa trẻ một tính cách vô cảm, vô tình. Đứa trẻ dần trở nên lãnh đạm, sợ sệt và khép mình. Đứa trẻ sẽ không bao giờ chia sẻ với bạn bất cứ điều gì nữa, và rồi nó sẽ nghe theo bạn bè, nếu gặp phải nghịch cảnh của xã hội hay những thú vui lệch lạc, tôi tin chắc rằng đóng góp của bạn cho cuộc đời buồn tẻ của con là rất đáng kể.
Bây giờ chúng ta sẽ xem phương án 3. Đây là một phương án mà hiện tại đã có nhiều bố mẹ lựa chọn, nhưng vẫn còn rất nhiều bố mẹ bỏ lơ vì cho rằng nó mất thời gian. Xin chúc mừng những bố mẹ đã lựa chọn đúng phương án này và chia sẻ với những bố mẹ bỏ lơ nớ. Hãy để tôi giải thích rõ hơn. Khi con bạn làm sai, nếu đó là cái sai lần đầu, bạn đừng vội la mắng nó, vì vốn dĩ tự thân nó đâu biết đúng hay sai, tự thân nó thấy rằng cần thực hiện một hành động để thỏa mãn sự tò mò và vui vẻ của nó, đó là một điều tốt và bạn đừng nên la mắng nó, tôi lưu ý cho bạn biết rằng, nó biết làm sai còn tốt hơn gấp mấy lần so với nó tự kỷ.
Khi con bạn làm sai lần đầu, hãy bình tĩnh xử lý sự việc, hãy dọn dẹp, xử lý những cái đổ vỡ giúp con, sau đó nói với con rằng: " Làm vậy là không được con nhé, cái này không phải của con, cái này nguy hiểm, cái này của ba mẹ, con chạm vào sẽ gây nguy hiểm nhé, con đã hiểu chưa?" (tùy vào sự việc mà dùng lời nói). Cũng cần lưu ý rằng, những lời nói này chỉ dành cho trẻ bắt đầu hiểu chuyện, nghĩa là từ 12 tháng trở lên nhé. Bạn chỉ cần kiên trì một thời gian chưa đến nữa tháng, con bạn sẽ có những thay đổi đến bất ngờ, hãy tin tôi đi.
Nhưng nếu con của bạn làm một gì đó sai lặp đi, lặp lại đến nhiều lần, lúc này chúng ta sẽ có biện pháp khác. Hai trong số các biện pháp hiệu quả mà tôi muốn chia sẻ với bạn như sau:
Thứ nhất, hãy dùng một con thú nhồi bông thực hiện giống như con của bạn làm, sau đó hãy đánh con thú nhồi bông thật mạnh, la con thú nhồi bông, dặn con thú nhồi bông lần sau không được như vậy nữa. Nếu không sẽ bị đánh. Sau đó bạn hãy nhìn ngay qua con của bạn, cầm tay làm động tác giả như những lần nó làm sai, và cũng đánh mạnh một cái vào mông để nó nhớ. Đây là kỹ thuật tạo phản xạ trí nhớ có điều kiện, đứa bé sẽ không dám lặp lại lần nào nữa.
Hãy lấy một ví dụng mà tôi đã dạy con nhé, các bạn cũng có thể và nên làm thử ngay để tránh nguy hiểm cho con: Con tôi nó thấy các ổ điện là rất tò mò, ổ điện lại nằm gần mặt đất nên có thể nói là rất nguy hiểm, nó thường hay lại gần chọt tay. Lúc đầu tôi bảo với nó, con à, đừng chạm vào ổ điện, nguy hiểm lắm, bị điện giật con nhé. Nhưng nó nghĩ mình đùa, vì nó đâu biết thế nào là nguy hiểm, thế nào là điện giật. Lúc này tôi cầm một cái bấm điện (hình dưới) trong bật lửa (bạn có thể dụng một vật dụng nhỏ như que tăm nhọn, hoặc cái đinh) đến gần con, cầm tay và đưa lại gần ổ điện rồi bật cái bấm điện, bấm điện tóe lửa bắn vào tay con tôi khi nó bị giật nhẹ và giật tay ra, tôi bảo: đấy, con bị điện giật đó, sợ không? lần sau có đặt tay lại gần nữa không? Kể từ đó tới nay tôi chưa thấy nó lại gần ổ điện. Nếu bạn không tin có thể thử, những nên nhớ có những đứa trẻ phải làm như tôi hướng dẫn đến lần thứ 2 hoặc thứ 3 thì nó sẽ nhớ nhé, chắn chắn làn sau không dám tới gần.
Cách thứ hai mà tôi muốn hướng dẫn bạn dạy con mình khi nó làm sai lặp đi lặp lại nhiều lần đó là hãy nói: Ba/mẹ đã nói là con không được như vậy, ba/mẹ đếm đến ba nếu con vẫn còn như vậy ba/mẹ sẽ lấy roi đánh vào mông. Sau khi nói vậy xong, bạn bắt đầu đếm thật chậm rãi từ 1, đến2, đến 3 và quan sát biểu hiện của trẻ xem nó có dấu hiệu thay đổi tích cực hay không, nếu không bạn hãy sẵn sàng lấy một cái roi nhỏ ngắn, đập mạnh vào mông nó thật đau. Nếu đứa trẻ khóc, bạn nhắc lại rằng con đã thấy mình sai chưa, vậy hãy làm lại, Ba/mẹ lại bắt đầu đếm từ 1, đến 2, đến 3 thêm lần nữa và quan sát tâm lý đứa trẻ, lúc này bạn sẽ thầy nó thực hiện theo, nếu không chúng ta lặp lại lần thứ 3 và đây cũng là lần cuối. Nếu đứa trẻ vẫn ngoan cố, tạm thời bạn sẽ không bắt nó thực hiện nữa, ma mình sẽ thực hiện cho nó. Đến hôm sau, nếu con bạn làm sai bạn lại bắt đầu đếm từ 1, đến 2, đến 3 rồi dần khoảng 1 tuần, bạn sẽ thấy con bạn chỉ cần nghe 1 là nó đã chạy đi làm rồi. Đây cũng là một kỹ thuật phản xạ có điều kiện.
Dù có những cách tôi khuyên ba/mẹ đánh con những cũng nên nhớ hai điều sau đây:
Điều 1. Hãy để con bạn được vui chơi một cách thoải mái, nếu không phải hư hỏng gì lớn bạn đừng la mắng con mà hãy giúp đỡ con chơi cho hiệu quả.
Điều 2. Hãy đánh con với tâm thế của tình thương ngay lúc bạn nóng giận, đừng vì nóng giận mà đánh con với tâm thế ghét con, điều này vô cùng có hại.
Cuối cùng chúc bạn và con luôn hiểu và yêu thương nhau.
Đăng nhận xét
0 Nhận xét